Như vậy, “muốn” và “cần” là hai phạm trù khác nhau rất nhiều. Xin được chủ quan khi nói rằng phần đông các bạn tham gia mục này những người “cần xe” chứ không phải là những người “muốn xe”. Bởi vì tôi ở Mỹ nên giá xe trong bài viết này là giá xe ở Mỹ và những mẫu xe ở Mỹ.
Có người bảo rằng ra Autobahn thì không thấy bóng xe Nhật. Nói như vậy là phiến diện và không chính xác. Bởi lẽ xe Đức cũng có năm bảy kiểu và xe Nhật cũng vậy. Xe chạy tốc độ cao cần máy lớn và thiết kế đầm (hay nặng) để chạy được tốc độ cao. Xe máy nhỏ ra đường cao tốc mà chạy tốc độ cao thì con đường ra nghĩa địa rất gần.
BMW serie 1, Volkswagen Passat hay Audi A4 thì cũng không hơn xe Nhật như Toyota Camry, Honda Accord, hay Nissan Maxima bao nhiêu đâu. Với lại, xe Nhật mà Acura RL hay Lexus LH hay Acura MDX hay Lexus LX570 thì ra đường cao tốc chạy cũng không thua gì xe Đức đâu. Vì vậy nói rằng không thấy bóng xe Nhật ngoài Autobahn là không chính xác.
Vậy mua xe gì?
Xin được trả lời là mua xe mình cần. Gia đình đông người thì xe minivan (Toyota Sienna hay Honda Odyssey). Ít người thì mua xe sedan (dòng xe 4 cửa như Camry, Accord, Sonata..). Ít người nữa thì mua xe thể thao hai cửa (Ford Mustang hay Camaro).
Điều quan trọng nhất là túi tiền của bạn có tỉ lệ thuận với giá của chiếc xe mình muốn hay không. Bạn chỉ có 30.000 USD mà muốn ngồi BMW X5 hay Lexus LX570 thì chỉ có thể ngồi trong mơ thôi. Vậy mua xe gì? Ngoài chọn chiếc xe phù hợp với điều kiện tài chính và mục đích sử dụng của mình, chọn xe hãng nào cũng không kém phần quan trọng.
Ở Mỹ, có thể phân loại ra 3 nhóm khách hàng mà các hãng xe hướng đến. Nhóm thứ nhất luôn đổi xe sau 3 hay 5 năm sử dụng. Dù là thuê xe hay mua xe, sau 3 đến 5 năm là họ đổi xe mới. Nhóm thứ hai là mua xe sử dụng lâu dài. Nhóm thứ ba là mua xe đã qua sử dụng hay mua xe cũ. Các hãng xe mua lại xe cũ khi nhóm khách hàng thứ nhất khi họ đổi xe mới và đem bán lại cho những khách hàng mua xe cũ.
Với nhóm khách hàng đầu tiên thì họ không quan tâm xe gì. Thích là họ mua (hoặc thuê). Mới nghe qua thì có vẻ nghịch tai. Nhưng xe mới trong vòng 3 năm đầu đều “như nhau”! Như nhau ở đây có nghĩa là xe hầu như không phải sửa chữa (hay rất ít hỏng) trong 3 năm đầu. Vì vậy, đối với nhóm khách hàng đầu tiên thì họ có thể mua/thuê bất cứ xe gì họ thích và phù hợp với điều kiện tài chính cho phép.
Với nhóm khách hàng thứ hai thì một khi mua xe mới, họ sẽ sử dụng ít nhất 10 năm (hoặc hơn). Vì vậy, khi mua họ sẽ chọn mẫu xe nào đạt được tiêu chí này.
Với nhóm khách hàng thứ ba, khi mua xe cũ đã qua sử dụng từ 3 năm hoặc hơn thì họ càng không muốn mua xe về để sửa. Do đó họ càng lựa chọn kỹ lưỡng hơn.
Trước tiên, xin được nói về khái niệm “xe bốc” hay “xe mạnh” và xe lợi xăng. Bốc và lợi xăng luôn tỉ lệ nghịch với nhau. Xe càng “bốc” thì phải 6 máy (V6) hay 8 máy (V8) thì không thể lợi xăng. Vì vậy, khi đi mua xe mà các bạn vừa muốn “xe bốc” và “lợi xăng” là điều không thể có được.
Cũng là xe Nhật, nhưng xe hiệu Mazda và Mitsubishi không mấy được chuộng ở Mỹ thì rõ ràng chất lượng là một yếu tố quan trọng khi mua xe. Năm 2005, tôi mua chiếc Honda CR-V. Đến nay đã được 12 năm và chạy 11000 miles (1 mile = 1.609 km).
Từ khi mua đến nay xe không hư hỏng gì nhiều. Tôi thay water pump (bơm nước làm mát máy) một lần. Không phải bị hỏng mà tôi muốn thay lúc xe được 80.000 miles bởi vì lúc đó tôi cần phải đi xuyên bang và không muốn xe nằm đường. Ngoài ra, chỉ thay lốp, thay dầu, thay bugi (spark plug) mà thôi. Năm 2012, tôi mua chiếc Honda Pilot (all wheel drive). Đến nay chạy được 75.000 miles. Ngoài thay nhớt máy, nhớt hộp số, thay lốp xe, tôi chưa sửa chữa gì cả.
Ở Mỹ, xe Toyota và Honda là ngang ngửa (Honda Civic ngang Toyota Corolla, Honda Accord ngang Toyota Camry, Honda Pilot ngang Toyota 4Runner, Honda Odyssey ngang Toyota Sienna). Vì vậy, ai thích xe hãng nào thì mua thôi. Chẳng có gì gọi là “đẳng cấp” ở đây cả. Bởi hai từ “đẳng cấp” thường thuộc về nhóm người “muốn xe” hơn là nhóm người “cần xe”. Tôi đã thấy xe Honda Civic chạy hơn 350.000 miles. Tôi đã thấy Toyota Camry chạy hơn 300.000 miles.
Có người nói rằng “người Việt mua xe theo kiểu ăn chắc mặt bền”, xin thưa rằng không ai muốn bỏ ra vài ba chục ngàn đô la để rồi rước cục nợ bằng sắt phải sửa lên sửa xuống. Đồng tiền mình làm ra bằng mồ hôi nước mắt của mình. Do đó, mình phải quý và sử dụng đúng với công sức mình làm ra cũng là điều chính đáng. Trừ phi, đồng tiền đó không phải của mình thì đó là chuyện khác.
Ở Mỹ, xe là phương tiện đi lại. Vì thế hai chữ “đẳng cấp” không được coi trọng khi người ta đi mua xe. Một chiếc Lexus LS460 giá 75.465 USD (giá từ nhà máy hay Manufacturing Suggest Retail Price) và một chiếc BMW 7 series giá khởi điểm là 83.100 USD thì không có gì đáng để gọi là “đẳng cấp”khi mua chiếc BMW 7 series.
Theo nhận xét cá nhân tôi thì Honda, Nissan, Toyota, Subaru là bốn hãng xe có chất lượng của Nhật. Cũng theo nhận xét cá nhân thì tôi không thích nội thất của xe Toyota. Tôi chưa được nhìn nội thất xe Toyota Camry 2018 nên không biết ra sao. Chứ những đời từ 2017 trở về trước, Toyota dùng vật liệu nhìn có vẻ rất rẻ tiền nên không được bắt mắt. Trong khi đó thì Honda Accord nhìn bắt mắt hơn. Dù giá cả không chênh lệch gì nhiều. Vì vậy, tôi sẽ mua Honda Accord thay vì Toyota Camry hay Honday Odyssey thay vì Toyota Sienna. Đây chỉ là đánh giá cá nhân. Tôi không nói xe Toyota kém chất lượng hơn Hodan.
Những năm gần đây, xe Hàn Quốc gắn thêm những tính năng (features) cho khách hàng. Như camera khi lùi xe là một ví dụ điển hình. Khi xe Nhật từ phiên bản EX (Honda) hay XLE (Toyota) mới có thì xe Hàn Quốc đã là tiêu chuẩn. Những điểm này làm hài lòng khách hàng. Và điều này là điểm cộng cho xe.
Tôi chưa từng mua xe Hàn Quốc. Chỉ từng lái khi thuê xe. Cách đây vài tuần, tôi đi công tác và công ty thuê chiếc Kia Forte. Tôi thật ngạc nhiên khi chiếc Kia Forte có camera khi lùi xe. Xe chỉ mới chạy 575 miles nên còn mới "toanh". Khi ra đường cao tốc đạp ga lên 75 miles/giờ cũng êm lắm.
Xe ở Mỹ suốt ngày đỗ ngoài nắng nên nước sơn mau phai màu. Theo quan sát và nhận xét cá nhân thì xe Hàn và Mỹ mau xuống màu sơn hơn xe Nhật. Có nhiều bạn khen xe Hàn. Vì tôi chưa sử dụng xe Hàn nhiều nên không dám có ý kiến gì nhiều. Tuy nhiên, khi tôi xem giá khởi điểm (MSRP) xe Kia K900 là 49.900 USD hay xe Hyundai Genesis G90 là 68.350 USD thì tôi chỉ có thể nói rằng bạn phải là người có gan “cóc tía” khi bỏ một số tiền chừng đó để mua chiếc Kia K900 hay Hyundai Genesis G90. Riêng cá nhân tôi có lá gan bé tí nên chắc là đi Honda Pilot, Nissan Pathfinder, hay Toyota 4Runner cho khỏi phải lo lắng gì.
Dù là bạn mua xe Nhật, xe Mỹ, xe Đức, hay xe Hàn thì tôi hy vọng bạn mua được chiếc xe vừa ý cũng như phù hợp với mụch đính sử dụng và túi tiền của mình. Riêng tôi thì khi mua một chiếc xe mới, tôi sẽ chạy càng lâu càng tốt cũng như càng ít tốn tiền sửa chữa càng tốt. Và xe Nhật đáp ứng được điều này. Honda, Toyota, Nissan và Subaru…thì hai tiêu chí trên của tôi không thành vấn đề.
Theo Vnexpress