Cảm giác rất phấn khích ngay khi vừa bước chân tới đại lý Mercedes – Benz An Du Đà Nẵng, mọi thứ cứ ùa vào lòng người một cách tự nhiên, không khí sôi nổi, phấn khởi của tất cả mọi người. Người từ Hà Nội vào, người từ Sài Gòn ra, tất cả các anh em báo chí đều quy tụ tại nơi đây.
Chúng tôi nhận được mọi sự hỗ trợ từ phía Ban tổ chức, từ dụng cụ đi rừng, dao, chén, ly, đến cả dụng cụ cá nhân cũng được trang bị đầy đủ. Và cuối cùng giờ xuất phát cũng đã đến.
Ngày đầu tiên: Chinh phục Bạch Mã, đối mặt với nỗi sợ vắt
Ngoài các dòng xe Mercedes – Benz GLA, GLC, GLS, GLC Coupe còn có sự góp mặt của “ông vua địa hình” G – class, sự xuất hiện này càng tạo thêm phấn chấn cho tất cả. Bởi thiết kế đồ sộ, nam tính của G350d, cùng với động cơ Diesel V8 Biturbo mạnh mẽ, mang đến khả năng vận hành, lội nước cũng như chinh phục được hầu hết mọi địa hình.
Chinh phục đèo Hải Vân (ranh giới giữa hai tỉnh Thừa Thiên Huế và thành phố Đà Nẵng), đây là đoạn đường đèo khá nguy hiểm tại Việt Nam, từ khi hầm chui xuất hiện, xe lưu thông trên đèo này cũng dần vắng bóng.
Ra khỏi Hải Vân, vượt qua các đoạn đường nguy hiểm, đoàn thẳng tiến đến vườn quốc gia Bạch Mã, cách mặt nước biển hơn 1.000 mét, không khí ở đây rất loãng cảm giác ù tai, khó chịu.
Dừng chân tại sườn núi, mọi thứ dường như trắng xóa bởi mây và sương bao phủ. Mọi người tập kết lại, chỉ mang theo những dụng cụ cần thiết nhất như quần áo ấm, thuốc chống muỗi, chống vắt, tất dài, áo mưa cùng với các vật dụng cá nhân khác, hơn hết lương khô là thực phẩm không thể thiếu.
Mọi thứ đã sẵn sàng, niềm vui hưng phấn lần đầu tiên được đi rừng và trải nghiệm một đêm trong đó, nhưng cảm giác sợ hãi lại trỗi dậy bởi nhiều rủi ro cũng như các con vắt có thể đeo bám bất kì lúc nào.
Thử thách bản thân
Từ đây, đoàn di chuyển bằng chính đôi chân của mình, đoạn đường chong chênh hiểm trở, sơ hở một tí là rơi xuống thác ngay, đoạn đường rất khó đi, lát đát cơn mưa phùn, không khí lạnh ẩm ướt, nhưng với niềm vui và sự hào hứng, gạt bỏ nỗi sợ đi tiến về phía trước.
Trong rừng, vắt có thể đeo bám lên người chúng ta bất kì lúc nào, thậm chí một cái chạm nhẹ lên thân cây, ngồi nghỉ trên mỏn đá hay thậm chí ở dưới suối, chúng hoàn toàn có thể len lỏi vào trong cơ thể người hút máu.
Cao lương mỹ vị không bằng cơm nắm muối mè
Cuối cùng mặt trời đã đứng bóng, cả đoàn dừng chân tại một con suối nhỏ, mọi người cùng dùng bữa. Tại đây, bữa cơm thật là thi vị với phong cảnh hữu tình, thác chảy ào ào, xung quanh chỉ toàn là cây cối, không khí mát mẻ.
Niềm vui thở phảo nhẹ nhõm
Sau bao vất vả, sau bao niềm vui, trải qua các đoạn đường hiểm trở, băng qua các con suối lạnh ngắt, đối mặt với sự sợ hãi bởi các con vắt hút máu, cuối cùng đoàn đã đến nơi, thật may mắn mặt trời vừa xuống chân núi.
Buổi tối nơi đây râm ran thanh âm, nhưng không ồn như chốn thành thị. Xung quanh là âm thanh của khu rừng, tiếng chim hú, tiếng gió thổi rít tai, hòa quyện với âm thanh cười đùa của mọi người, nghe quên hết sự mệt mỏi.
Cuộc sống thật bình lặng
Buổi tối ở đây chỉ vỏn vẹn vài canh đèn nến, nổi bật nhất là khu vực trung tâm, mọi người cùng đốt lửa nướng thịt. Sau màn dạo đầu ăn uống, không khí se lạnh dần về đêm, ngồi cạnh đống củi lửa ấm áp, chúng tôi tiếp tục thưởng thức hương vị cuộc sống với tiếng đàn guitar, cảm giác thật bình lặng.
Tiếng nhạc ngân vang nhè nhè, mọi người ca hát, thế rồi mọi thứ cứ diễn ra, “ai về nhà nấy” chúng tôi chìm sâu vào giấc ngủ mặc cho cái giá rét, ẩm ướt của rừng, tiếp sức chuẩn bị cho cuộc hành trình tiếp theo.
(Còn tiếp)
Sáng sớm tinh mơ, điều đầu tiên nghe thấy đó là nụ cười rôm rả, tiếng nói chuyện cười đùa, không khí trong lành, cái giá lạnh buổi sáng rất tuyệt, mọi người cùng nhau đun nước pha trà, tay cầm cốc cà phê, mọi thứ xung quanh như dừng lại, cảm giác yên bình đến lạ.