Tôi có ông anh làm tài xế từ dịch vụ đến chạy tải, nhìn rất ra dáng phong trần, bụi bặm, săn chắc lấy cô vợ xinh đẹp làm giáo viên nhưng thời trước khi đến với nhau họ trải qua không ít sóng gió bởi định kiến người đời “trai trường lái, gái trường y”. Nhưng vì sự chân thành cầu khẩn họ cũng đến được với nhau.
Lai rai dăm ba lia bia bên cái lẩu bò dưới cái mưa như trút nước ổng tâm sự, mới thấu hiểu được câu nói “ trai trường lái” bởi cái nghề này nó đâu có cố định thời gian. Bất kể mưa gió bão bùng hay nắng cháy da thì khách cần là có gọi là chạy. Nhiều khi 4h sáng lụi cụi chuẩn bị đồ đạc ra xe thèm lắm tiếng “bai bai baba” là một cái gì đó rất xa xỉ. Chưa kể, cuối tuần khách thường nhiều đâu phải ai cũng chịu được máy lạnh dưới cái hè nắng gắt mà phải hạ cửa sổ để chạy, mồ hôi lấm tấm trượt dài, gió tạt xè mắt chỉ thầm ước phải chi giờ này được ôm vợ bồng con. “Cực lắm, nghĩ mà nản” nhưng giờ chỉ có mỗi cái bằng lái xe, nghĩ thì lấy gì mà ăn.
“Nghĩ mà xem, gia đình người ta cuối tuần ngồi suy nghĩ tối nay làm gì, chơi đâu, đi chỗ nào,… còn mình chỉ mong hôm nay điện thoại đừng reo để có thời gian bên vợ con nhiều một chút. Ngày nghĩ mà, thiên hạ đổ xô đặt xe đi chơi nhiều lắm. Nhiều khi trên xe cũng có đứa bé, cũng có người nữ không khác gia đình nhưng mình chỉ là kẻ làm thuê, lắm lúc nghĩ mà buồn bởi vợ con lủi thủi ở nhà chờ mình, khách về sớm, mừng lắm.”
Đôi khi nhóc con nó đòi về quê, vợ cũng muốn thăm ông bà mình cũng trăn trở lắm, không hẳn vì tiền, vì chén cơm mà chỉ sợ những cú gọi đột tử từ khách, từ anh em trong nghề hay từ chủ xe nhờ chạy giúp gấp quá không biết gọi ai, từ chối cũng khó. Đôi ít lần sắp xếp được bữa về, mâm cơm chưa dọn hết, tiếng chuông điện thoại reo và sự cau mày của hai ông bà lại khiến mình khó xử. Ông bô cùng cánh đàn ông cũng vỗ vai “cuộc sống mà, ráng lên con nhé, nhớ cẩn thận còn vợ còn đứa nhỏ nữa, đi sớm không người ta chờ”.
Bà bô thì chỉ biết lắc đầu thở dài đi vào trong, cũng dễ hiểu bởi cùng là phụ nữ đâu ai muốn con mình lại có một điểm tựa mà đến cả ngày nghĩ cũng không được trọn vẹn. Họ thiên về cảm xúc mà, cũng không trách được. Nhưng cũng vui bởi người vợ gọi với khi đem đưa cho mình bình cà phê uống cho tỉnh táo. Cu con thì tíu tít, ôm hôn cái vội rồi lẳng lặng ra xe để con nó không mè nheo khóc nhè.
Cái nghề tài xế nó thế, nay đây mai đó, tiền có, xe có, gì cũng có không bằng người khác nhưng vẫn khá hơn mặt bằng chung. Đôi khi tranh thủ giờ trưa, gặm vội ổ bánh mì ly trà đá dành ra thêm chút tiền để cho vợ cái váy, cu nhóc món đồ chơi thôi thì chịu khó xíu coi như phần nào bù đắp. Chỉ ước sao xoay nhiều vốn xíu mở cái tạp hóa, tiệm sửa xe có thể thu nhập ít hơn nhưng lại có thời gian nhiều hơn dù sao cũng gần mốc 40 rồi, nghề này tuổi thọ ngắn không dự phòng thì chỉ khổ vợ con thêm.
Thật ra đàn ông họ dường như cố che giấu cảm xúc, không muốn chia sẻ khó khăn cho bạn đời bởi họ hiểu mình là chỗ dựa thế nên chỉ có những lúc này mới có thể trải lòng được, họ rất sợ cảm giác người vợ lo lắng hai chữ mưu sinh. Mặc dù có khó khăn sương gió họ cũng mỉm cười với câu nói “anh ổn mà” để tận hưởng cảm giác bình yên bên vợ con.
Không ai có thể quyết định cuộc sống của họ thế nào, họ kiếm tiền ra sao, họ đã lựa chọn, thế nên đừng trách móc mà hãy dành cho nhau những sự thấu hiếu, cảm thông. Đàn ông có mạnh mẽ hung dữ bên ngoài xã hội thế nào nhưng họ cũng có trái tim, có cảm xúc và cần được sưởi ấm tâm hồn, là sự đồng điệu của hai giữ gia đình.
Đừng vì những tình yêu của người giàu khi tặng nhau chiếc xe mấy tỷ trên mạng mà dày vọ họ. Nếu tiền không nhiều thì hãy yêu chân thành và tử tế. Tiền nhiều bao nhiêu mà tình yêu không có sự tôn trọng thì đó cũng sự sáo rỗng. Nghề nào cũng là nghề miễn không phạm pháp là được, có chí tiến thủ là được.
Dân trong nghề thường ví von nghề tài xế là nghề “chân trong, chân ngoài” bởi chỉ cần sơ sẩy một chút là dính tới líu tới pháp luật, nhưng thực tế nhiều lái xe dù rất cẩn thận mà vẫn bị các tai họa từ trên trời rơi xuống.
Làm vợ lái xe, người phụ nữ phải cam chịu không ít điều tiếng bởi những lời đồn không mấy hay ho. Nhưng ít ai biết được có chồng là tài xế lại có những điều thú vị riêng mà chỉ 2 người biết.
Chỉ vì chê cước rẻ mà tài xế xe dịch vụ lạnh lùng đuổi khách xuống xe mặc dù trời Sài Gòn đang mưa tầm tã. Hay thấy người phụ nữ sắp “trở dạ” liền bỏ mặc không chở tiếp ở Bình Phước. Phải chăng đạo đức nghề nghiệp của các tài xế đang mai một dần?
Vụ việc tài xế taxi VinaSun bị cướp tối qua lại một lần nữa gióng lên hồi chuông cảnh báo về mối nguy hiểm mà những người làm nghề này phải đối diện.
Do đặc thù phải ngồi lái thường xuyên, ít vận động nên đa phần các tài xế thường mắc phải các loại bệnh sau. Đặc biệt là các lái xe đường dài.